Con biết không, cả 2 tuần nay, ngày nào Mẹ con cũng mệt, ăn không ngon và ngủ chẳng ngon giấc, Bố Mẹ cứ nghĩ là con trai lớn mỗi ngày và chạy tung tăng làm cho Mẹ không được thoải mái và ngủ ngon, thế nhưng khi Mẹ con vào bệnh viện thì bác sĩ mới cho Mẹ biết đang chuyển dạ để chuẩn bị chào đón con ra đời.
Mẹ thật mệt và đau vì sanh con khó, nằm trong bệnh viện suốt hơn hai mươi mấy tiếng đồng hồ vừa đau, vừa sốt, trong bụng cũng làm cho con khó chịu vì cơ thể của Mẹ thay đổi, bác sĩ bảo rằng, nếu 2 tiếng nữa nhiệt độ cơ thể của Mẹ không hạ nhiệt, phải mổ để cho con ra đời vì để lâu sẽ làm ảnh hưởng đến con. Tạ ơn Chúa đã thương ban và gìn giữ hai Mẹ Con, Bố ở xa quá không ở bên cạch để chăm sóc cho Mẹ con, với lại bên Bố cách bên Mẹ 12 tiếng đồng hồ, suốt đêm Bố lo lắng vô cùng, cầu xin ơn trên thương và ban cho Me và con vượt qua những khó khăn này.
Và rồi, con cũng chào đời, Bố không ở bên cạch Mẹ để cắt rốn và chăm sóc cho 2 Mẹ con được, Bố thật là buồn lắm, khi nghe tin con trai của Bố chào đời mạnh khỏe được 7 pounds, mọi người nói con la big baby, Bố Mẹ mừng lắm khi thấy con khoẻ, nghe tiếng khóc của con, Bố vui đến chảy nước mắt, vì Bố biết con trai của Bố đã hiện hữu trên cõi đời này, hình dáng con, tuy bố không nhìn thấy, nhưng mẹ kể cho bố nghe: lông mày của con giống mẹ, mũi của con giống bố, tai của con giống mẹ that to, tay chân của con dài giống bố, tóc của con thì quăn giống mẹ, đôi môi và miệng của con thật đẹp và dễ thương. Con là viên ngọc quý mà bố mẹ nhận được, hình hài của con chính là tình yêu của Bố Mẹ thêu dệt nên con.
Con Trai của Bố,
Mẹ thật vất vả và hy sinh nhiều cho con và gia đình nhiều lắm, những lúc ở xa, bố không giúp được gì cho mẹ, nhưng mẹ đã thay bố làm tất cả. Sau này con phải thương yêu Mẹ nhiều, con nhé!
Bố vui quá, khoe tin vui con trai chào đời cho mọi người biết, người mà Bố thông báo đầu tiên đó chính là ông bà nội của con ở Việt nam, Ông Bà nội thương con nhiều lắm, tuy ở xa, nhưng từng giây phút ông bà nội lúc nào cũng hướng về gia đình mình, mong mẹ con được khoẻ mạnh, con chào đời được an lành. Ông bà nội thật là mong được nhìn thấy cháu nội, vì con ở xa nên bố nói với ông bà nội và mọi người rằng, bố mẹ sẽ dẫn con về thăm họ vào dịp tết việtnam hoặc sau tết nếu như sức khoẻ của con tốt và giấy tờ của bố được làm xong, lúc đó bố sẽ được gặp mẹ và con trai, mong con lúc đó chóng lớn và không lạ khi bố ẫm con trên tay, vì từ khi con sanh ra đến khi gặp con, bố chưa hề gặp mặt con, nêu giây phút lạ lẫm chắc chắn sẽ có, nhưng bố tin rằng, mỗi ngày con nhìn webcam khi mẹ nói chuyện với bố, con cũng nghe được giọng nói của bố, chắc là con sẽ không khóc khi bố ẫm con trên tay nhỉ.
Ngày hôm nay là ngày bố sung sướng hạnh phúc nhất, vì bố đã là bố của con rồi, và mẹ con cũng thế, niềm vui đó chắc cũng chẳng thua kém gì bố đâu. Bố mong con trai của bố uống sữa nhiều cho chóng lớn, ngoan không khóc nhè để mẹ con bớt cực, khi nào gia đình mình đoàn tụ, bố sẽ thay mẹ chăm sóc thật nhiều cho con, bố sẽ quan tâm đến từng bữa ăn, từng giấc ngủ và cùng đồng hành với con trên suốt cuộc đường đời. Bố mong rằng con sẽ ngoan và biết yêu thương mọi người, biết chia sẻ với người khốn cùng như bố mẹ đã từng làm, và mong con sống sao nên người.
Để kỷ niệm ngày 28 tháng 9 năm 2010, bằng giờ này năm sau, bố mẹ sẽ có quà sinh nhật cho con, bố mẹ sẽ mua cho con 1 cái bánh sinh nhật thật to, những món đồ chơi thật đẹp để tặng cho con trai yêu thương của Bố Mẹ.
Bố Mẹ yêu thương Thiên Ân vô cùng.